Dr Soon Yee Hoong Michael
Bác Sĩ Phẫu Thuật Chấn thương Chỉnh Hình
Nguồn: Shutterstock
Bác Sĩ Phẫu Thuật Chấn thương Chỉnh Hình
Các chấn thương chơi golf thường xảy ra ở các vùng gân cơ và các dây chằng hỗ trợ các khớp ở phần thân trên. Theo một nghiên cứu của Harvard năm 2004, chấn thương vùng lưng chiếm tỉ lệ phổ biến nhất là 36%, với chấn thương khuỷu tay ở mức 32%, chấn thương cổ tay và bàn tay ở mức 21%, và chấn thương vai và đầu gối ở mức 11%.
Các chấn thương thường xảy ra do sự kết hợp nhiều yếu tố. Nhìn chung, các golfer chuyên nghiệp có thiên hướng mắc phải các chấn thương do sử dụng quá đà bởi nhiều giờ luyện tập, trong khi các golfer nghiệp dư dễ bị tổn thương hơn do thiếu rèn luyện đúng cách, cơ chế xoay người kém và cách cầm gậy golf không đúng.
Hãy xem xét một golfer nghiệp dư ở độ tuổi trung niên, người không thể chạy 2,4km với thời gian đều đặn tốt. Do lịch làm việc, thời điểm duy nhất ông có thể rèn luyện cú xoay người là buổi sáng, trong trạng thái vội vã đến bãi tập. Trong những chuyến đi như vậy, ông bắt đầu đánh các quả bóng xuống bãi, cố gắng tăng khoảng cách các cú đánh của mình. Giả sử tốc độ đầu gậy golf vượt quá 160 cây số trên giờ trong vòng chưa đầy 2 giây, thử tưởng tượng cường độ va chạm đang tích tụ trong cơ thể người này, và gây ra chấn thương.
Cách đơn giản nhất để hiểu cách thức chấn thương xảy ra là phân tích những gì xuất hiện trong suốt các giai đoạn xoay người. Phần lớn các chấn thương xảy ra trong các giai đoạn đánh xuống và tác động của cú xoay người.
Được biết đến trong lâm sàng với tên gọi viêm lồi cầu trong, chấn thương khuỷu tay golf thủ là một dạng viêm gân, nơi các vết rách nhỏ li ti ở phần gân dẫn đến việc viêm nhiễm và đau tại phần xương nhô ra của khuỷu tay. Các cơ chịu trách nhiệm cầm nắm gậy golf bắt đầu từ các ngón tay và cổ tay, và hội tụ về phía mặt trong của khuỷu tay. Áp lực được chuyển đến vùng khuỷu tay phải mặt trong của một golf thủ thuận tay phải trong quá trình đánh xuống. Vào thời điểm này, cổ tay phải được duỗi thẳng cũng tăng thêm áp lực cho các cơ gấp. Cả hai chuyển động đều tác động gây ra vết thương nhỏ và sự tích tụ áp lực ở khuỷu tay. Điều này càng trở nên nghiêm trọng hơn nếu golf thủ không sử dụng chân, hông và thân trên để tạo lực, mà sử dụng cánh tay phải để đánh bóng.
Chấn thương tennis elbow, còn được gọi là viêm lồi cầu ngoài, xảy ra khi các gân chịu trách nhiệm duỗi ngón tay và cổ tay bị viêm ở khu vực ngoài của khuỷu tay. Chấn thương khuỷu tay tennis phát sinh ở vùng khuỷu tay ngoài bên trái (hoặc bên thuận) ở những golfer thuận tay phải. Áp lực lên đến cực điểm trong quá trình đánh xuống, khi có sự kéo giãn tối đa ở các gân ở phần ngoài khuỷu tay bên thuận. Điều này gần như đồng nghĩa với việc sử dụng khuỷu tay bên thuận "kéo" gậy golf xuống, thay vì tạo lực từ thân trên. Việc nắm chặt tay cầm gậy golf cũng làm trầm trọng thêm tình trạng này.
Đối với tuyến điều trị đầu tiên, RICE - phương pháp được ủng hộ phổ biến - luôn luôn hiệu quả. RICE là từ viết tắt cho Rest (Nghỉ Ngơi), Ice (Chườm Đá), Compression (Băng Ép), và Elevation (Nâng Cao) và phương pháp này tập trung vào giảm thiểu mức độ viêm nhiễm cấp tính, đau nhức và sưng. Đôi lúc, một cái nẹp khuỷu tay có thể được đề xuất để phòng ngừa khuỷu tay cử động, và để ngăn ngừa chấn thương đối với các gân xung quanh khuỷu tay. Các biện pháp như vậy cũng chuẩn bị cho vận động viên đang bị chấn thương sẵn sàng cho giai đoạn điều trị thứ hai.
Khi các cơn đau cấp đã được xoa dịu, giai đoạn điều trị tiếp theo nhắm đến việc duy trì phạm vi vận động toàn phần của khuỷu tay. Vật lý trị liệu giúp duy trì vóc dáng của bản thân thông qua việc rèn luyện sức mạnh, độ mềm dẻo và độ dẻo dai của các nhóm cơ và gân. Việc điều chỉnh cơ chế xoay người vào lúc này cũng được khuyến khích khi trở lại bộ môn golf.
Với viêm nhiễm giảm bớt, đau nhức cũng sẽ thuyên giảm. Do đó, thuốc kháng viêm cũng có ích trong việc điều trị chấn thương cấp. Trong các trường hợp mãn tính, tiêm cortisone có thể giúp giảm thiểu sự khó chịu. Tuy nhiên, việc sử dụng dai dẳng có thể dẫn đến hiện tượng suy yếu và dần dần phá hủy chính những đường gân cần được điều trị. Do đó, việc sử dụng cortisone một cách hợp lý bởi một bác sĩ được khuyến khích.
Khi đau nhức và cảm giác khó chịu cứ kéo dài, các cách điều trị khác cần được cân nhắc sử dụng. Một loại băng chống lực đeo bên dưới khuỷu tay có thể hỗ trợ và giảm thiểu cảm giác đau ở khuỷu tay.
Một phương pháp điều trị tương đối mới và sáng tạo được biết đến với tên gọi Huyết Tương Giàu Tiểu Cầu (Platelet-Rich-Plasma PRP) đã trở nên phổ biến trong những năm gần đây, được xem là một lựa chọn khác cho bệnh nhân có chấn thương gân. Còn được biết đến với tên gọi tiêm yếu tố tăng trưởng, kỹ thuật này khai thác tiềm năng chữa trị của bản thân bằng cách cô đặc và tái đưa vào các tiểu cầu và huyết tương vào khu vực bị chấn thương. Tiểu cầu chịu trách nhiệm trong việc đông máu cũng chứa một lượng lớn các yếu tố tăng trưởng có thể tác động đến việc các mô mềm được hàn gắn. Một trong những ưu điểm của các kỹ thuật như vậy là nguy cơ phản ứng phản vệ tối thiểu do máu của bản thân được sử dụng để sản sinh PRP này. Quy trình này có thể được thực hiện trong môi trường khám chữa bệnh, cho phép bệnh nhân quay lại sinh hoạt bình thường mà không có đau nhức, trong một khoảng thời gian hợp lý.
Trong một vài trường hợp cực kỳ hiếm gặp về các chấn thương chơi golf, phẫu thuật có thể là cần thiết. Quy trình này thường được thực hiện qua một vết rạch nhỏ bên trên vùng bị tác động. Mặc dù giảm đau thường đạt hiệu quả rất tốt với cách điều trị này, hoàn toàn hồi phục có thể mất từ 3 - 6 tháng.